TROPICAL TREKKING KỂ CHUYỆN - "ROBINSON GIỮA RỪNG XANH"
Câu chuyện kể về chàng Robinson lạc giữa đảo hoang chắc hẳn không còn xa lạ với những ai yêu văn học và đam mê thám hiểm. Thế nhưng hôm nay, Tropical Trekking sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện có thật ở vùng Tây Nguyên nước ta - chuyện về "Robinson giữa rừng xanh".
Trên cung đường Muối, đoàn Trekking thường dừng chân ở bờ suối cạnh nhà chị Nhi (chị Nhi hiện đang sinh sống tại đây - nơi mà Tropical Trekking thường ghé qua trong các buổi dừng chân của mình). Thế nhưng hôm ấy là giai đoạn đang vào vụ mùa rẫy bắp, thời tiết cũng rất lạnh, cả đoàn quyết định nghỉ chân tại nhà chị Nhi.
Ngày thứ 2 trên cung đường này, buổi chiều đến nhà chị Nhi, đoàn gặp được một chú trông rất lạ, đã rất nhiều lần ghé qua nhưng đây là lần đầu tiên gặp chú. Chú có bộ râu tóc khá dài, nói giọng rặc Sài Gòn. Mọi người và chú vui vẻ chào hỏi nhau, sau đó nghỉ chân và bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Trong lúc dùng bữa tối, mọi người mời chú vào ăn cùng và uống rượu. Chú tên Sơn, là dân Sài Gòn, sau khi lấy vợ thì lên Đà Lạt sống. Năm ngoái lúc chú chở vợ từ Sài Gòn về Đà Lạt, hai người bị tai nạn xe, vợ chú không may không qua khỏi, chú vì quá đau buồn nên quyết định bỏ phố, lên rừng. Trong khoảng thời gian ấy, chú đi chu du từ cánh rừng này qua cánh rừng khác, tách biệt với cuộc sống nơi đô thị. Cuộc sống thường ngày của chú ở giữa rừng là bẫy thú, tìm trầm, đôi lúc lặng mình lắng nghe hơi thở thiên nhiên. Có lẽ ở đấy, chú cảm thấy được sự bình yên. Chú Sơn dựng cái một chòi bên làng Pố Lang - huyện Bác Ái, Ninh Thuận và xem đó như là căn nhà của mình.
- "Ở trong rừng có một mình thôi, khi nào hết gạo lại xuống làng mua rồi gùi lên" - Chú vừa nhấp miếng rượu, vừa kể.
Ở trong rừng, nắng gió hay mưa bão cũng chỉ một mình, lễ tết hay dịp kỷ niệm gì cũng ở một mình, cuộc sống của chú chỉ có chú và rừng xanh. Chú nay cũng hơn 50 tuổi rồi nhưng nhìn còn khỏe chán. Sức khỏe có khi hơn cả các anh thanh niên nơi phố thị. Có lẽ do những tháng ngày chu du nơi núi rừng khiến cho chú có được thân hình và sức khỏe như vậy. Chú nói tối uống rượu, uống để quên vợ. Chú với vợ có một mụn con, thằng cu đang tuổi lớn, tầm 16-17 tuổi, hiện đang làm bếp ở Sài Gòn.
- "Hồi bị tai nạn đến giờ chú không dám nhìn mặt con chú nữa, chú sợ nó hận". - Chú nói, ánh mắt nhìn xa xăm.
Nghe đến đây, bỗng thấy cay cay nơi sống mũi, không ai hỏi thêm, lặng lẽ nhấp một ly rượu...
Chú bảo rằng chú thích đọc sách, có một cuốn sách mà chú vô cùng tâm đắc - cuốn "Robinson lạc trên đảo hoang". Thoáng thấy nét tương đồng giữa chú và nhân vật chính trong câu chuyện, cộng thêm cái tên Chú Sơn có cảm giác đồng âm với tên nhân vật, mọi người bảo nhau câu chuyện của chú cũng sống như Robinson vậy, chỉ khác là chú "lạc" ở núi rừng, thế là cái tên "Robinson giữa rừng xanh" xuất hiện.
Đến giờ, mỗi khi nhớ lại, chúng tôi vẫn không thể nào quên được ánh mắt của chú đêm hôm ấy...